Trong ví dụ này chúng ta vào một hành trình nhỏ, đầu tiên các bạn cần biết là chiếc xe tự lái của chúng ta sử dụng cảm biến để cảm nhận môi trường.
tôi sẽ đi sâu vào chi tiết sau đó nhưng không phải bây giờ, trong hình bên dưới các bạn thấy rằng xe tự lái của Google sử dụng một bản đồ đường đi
được vẽ từ trước để tự định vị chính nó trong bản đồ. Nhưng, các bạn có để ý những khu vực màu đỏ trên bản đồ chính là sử dụng tia laze và rađa để theo dõi các phương tiện giao thông khác đang tham gia trên đường.
hôm nay chúng ta sẽ nói về cách tìm những ô tô đang chạy trên đường cùng với ta, lý do phải tìm định vị những chiếc xe này là để không xảy ra tai nạn, vì vậy chúng ta phải giải mã được dữ liệu cảm biến để đưa ra đánh giá không chỉ vị trí của những chiếc xe khác trong bản đồ mà còn cả tốc độ chúng di chuyển.
Nếu chiếc xe của bạn có thể tự lái theo cách cố gắng tránh những va chạm được dự đoán trước, thì điều đó quan trọng không chỉ đối với ô tô mà còn đối với người đi bộ và người đi xe đạp và hiểu những chiếc xe ở đâu và đưa ra dự đoán nơi họ sẽ đến di chuyển là hoàn toàn cần thiết để an toàn lái xe trong dự án xe hơi của Google.
Trong bài giản này mình muốn chia sẻ với các bạn về kỹ thuật theo dõi dấu vết và được gọi là bộ lọc Kalman, đây là một kỹ thuật cực kỳ phổ biến cho ước tính trạng thái chung của một hệ thống.
Lọc Kalman(Kalman Filter) ước tính trạng thái liên tục và kết quả là bộ lọc Kalman cung cấp cho chúng ta một phương trình dự đoán.
Hãy cùng nhau đi qua ví dụ sau đây: